Vật là gì? Phân loại vật theo quy định của Bộ luật dân sự 2015

Quan hệ dân sự có thể nói là quan hệ đa dạng nhất, phong phú nhất trong cuộc sống. Vì vậy, luật dân sự nổi lên như một công cụ quan trọng để điều chỉnh hai quan hệ dân sự chủ yếu là quan hệ tài sản và quan hệ nhân thân. Trong đó, quan hệ tài sản được điều chỉnh là quan hệ thể hiện ý chí của các bên đối với đối tượng, có tính chất tiền tệ, hàng hóa và sự đền bù tương đương. Đối tượng của quan hệ tài sản là tài sản. Tài sản bao gồm đồ vật, tiền, chứng khoán và quyền sở hữu. Bài viết này sẽ phân tích, phân loại đối tượng theo quy định của Bộ luật Dân sự 2015.

Cơ sở pháp lý:

– Bộ luật Dân sự 2015.

Luật sưTư vấn pháp luậtTổng đài tư vấn trực tuyến miễn phí: 1900.6568

1. Đối tượng là gì?

Một vật là một phần của thế giới vật chất, bao gồm cả động vật và thực vật. Các vật thể hiểu theo vật lý tồn tại ở các trạng thái (rắn, lỏng, khí)). Từ quan điểm pháp lý, mọi thứ là tài sản và tài sản là những thứ hữu hình. Tuy nhiên, không phải vật thể nào cũng được coi là tài sản trong giao dịch dân sự. Vì vậy, nước suối, nước sông, nước biển, không khí trong tự nhiên… không phải là tài sản. Nếu những thứ này là của người khác thì đó là những tài sản như nước suối đóng chai, nước mưa trong bể.

Vì vậy, để là chủ thể dân sự thì phải đáp ứng các điều kiện sau:

+ là một phần của thế giới vật chất;

+ thuộc sở hữu của con người;

+ là tốt cho chủ đề;

+ có thể đã tồn tại hoặc có thể hình thành trong tương lai.

Trong tiếng Anh, vật là “đối tượng”.

2. Các đối tượng được phân loại theo quy định của BLDS 2015:

Việc phân loại vật có ý nghĩa quan trọng đối với việc xác lập, thực hiện quyền sở hữu khi giao kết, thực hiện các giao dịch dân sự, thương mại (thừa kế, mua bán, cho thuê hoặc các hành vi trái pháp luật đơn phương khác). Đối tượng được phân loại theo nhiều tiêu chí khác nhau như thuộc tính của đối tượng, đối tượng của quan hệ dân sự, v.v.

2.1. Đối tượng chính và phụ:

Điều 110 BLDS 2015 quy định về đối tượng chính và đối tượng phụ như sau:

– Đối tượng chính là một đối tượng độc lập có thể được sử dụng theo các thuộc tính của nó.

Xem Thêm : Kiếm tiền với Facebook Ad Breaks A-Z (Tài liệu chi tiết) xu hướng

– Đối tượng trợ giúp là đối tượng phục vụ trực tiếp cho việc sử dụng đối tượng chính, là một phần của đối tượng chính nhưng có thể tách rời khỏi đối tượng chính.

-Khi thực hiện nghĩa vụ chuyển giao vật chính thì phải đồng thời chuyển giao vật cấp dưới, trừ trường hợp có thoả thuận khác.

Vì vậy, đối tượng chính có thể là một đối tượng hoặc có thể là nhiều đối tượng được liên kết với nhau thành một đối tượng có mục đích chung. Đối tượng chính là đối tượng độc lập, có thể phát triển tùy theo đặc điểm sử dụng của đối tượng. Đối tượng chính không có đối tượng trợ giúp.

Ngược lại, đối tượng trợ giúp là đối tượng trực tiếp phục vụ mục đích sử dụng đối tượng chính. Ví dụ: máy ảnh là đối tượng chính, túi máy ảnh là đối tượng phụ, quạt là đối tượng chính, động cơ quạt là đối tượng phụ,…

Khi chuyển giao vật chính thì phải chuyển giao vật phụ thì mới có hiệu lực, trừ trường hợp có thoả thuận khác. Ví dụ: TV là đối tượng chính và điều khiển TV là đối tượng phụ. Tuy nhiên, khi chuyển quyền sở hữu TV, hai bên có thể thỏa thuận không chuyển quyền điều khiển TV.

2.2. Vật chia được và không chia được:

Điều 111 BLDS 2015 quy định thế nào là chia được và không chia được như sau:

– Vật chia được nếu sau khi chia vẫn giữ nguyên tính chất, mục đích sử dụng ban đầu. Ví dụ: gạo, xăng, dầu… đều là những thứ có thể chia ra làm nhiều phần nhưng vẫn giữ nguyên tính chất, công dụng ban đầu.

Đối với vật chia được thì có thể chia thành nhiều phần bằng nhau hoặc chia theo tỷ lệ do hai bên thoả thuận. Dù được chia như thế nào thì các bộ phận được chia đều sử dụng chung đặc điểm, công dụng ban đầu của đồ vật.

– Vật khi chia bị mất hoặc không giữ được công năng sử dụng và tính chất ban đầu được gọi là vật không chia được (ví dụ: bàn, ghế, xe máy, ti vi…). Nếu tài sản chia không chia được thì phải nộp trước lệ phí chia tài sản.

2.3. Hàng tiêu dùng và không tiêu hao:

Điều 112 BLDS 2015 quy định về vật tiêu hao và vật không tiêu hao như sau:

– Đối với những đồ vật đã qua sử dụng nhưng bị mất hoặc không còn giữ được hình dạng, đặc tính và khả năng sử dụng ban đầu (có thể bị giảm sút về số lượng, chất lượng, trọng lượng). được gọi là hàng tiêu dùng. Ví dụ như xà phòng sẽ mất trọng lượng sau một lần sử dụng; xi măng và vôi đã sử dụng bị biến thành thứ khác, thực phẩm đã sử dụng bị mất,…

Đối với vật phẩm tiêu hao, chủ sở hữu có thể tặng, bán (chuyển quyền sở hữu) cho người khác. Vật tư tiêu hao không thể là đối tượng của hợp đồng thuê, mượn, vì bản chất của hợp đồng thuê, mượn là bên thuê, mượn được hưởng quyền sử dụng trong thời gian thuê, mượn. Khi kết thúc hợp đồng, bên thuê hoặc mượn phải trả lại đồ vật cho chủ sở hữu đúng hình dạng, đặc tính và khả năng sử dụng trước khi thuê hoặc mượn. Điều này hoàn toàn đi ngược lại bản chất của hàng tiêu dùng.

– Vật phẩm không tiêu hao là vật phẩm còn giữ nguyên đặc tính, hình dáng và khả năng sử dụng ban đầu sau nhiều lần sử dụng. Ví dụ: nhà, xe máy, ô tô, v.v. Về mặt vật lý, mọi thứ được sử dụng đều có thể bị hao mòn. Vì vậy, việc phân chia vật tiêu hao và vật không tiêu hao có ý nghĩa tương đối trong các giao dịch dân sự và thương mại.

2.4. Đối tượng cùng loại và đối tượng đặc thù:

Điều 113 Bộ luật Dân sự năm 2015 quy định về đối tượng và đối tượng cụ thể như sau:

Xem Thêm : Tiềm năng phát triển đô thị sân bay Long Thành

– Đồng loại là những vật có hình dạng, tính chất, công dụng giống nhau và có thể xác định được bằng một đơn vị đo lường.

Các mặt hàng có cùng chất lượng có thể hoán đổi cho nhau.

– Vật cụ thể là vật có thể phân biệt được với vật khác bằng những đặc điểm riêng như ký hiệu, hình dáng, màu sắc, chất liệu, tính chất, vị trí.

Khi thực hiện nghĩa vụ giao vật cụ thể thì phải giao đúng vật.

Trong pháp luật dân sự, việc phân chia vật cùng loại và vật cụ thể căn cứ vào hình dạng, tính chất, công dụng của vật. Nếu các vật có hình dạng, tính chất giống nhau, công năng sử dụng giống nhau và xác định được bằng đơn vị đo (kilôgam, mét, lít…). Ví dụ: gạo, muối, xăng cùng loại, xi măng do nhà máy sản xuất ra cùng chất lượng…

Vật đặc trưng là vật có đặc điểm riêng về ký hiệu, hình dáng, màu sắc, chất liệu, tính chất, vị trí. Các đặc điểm này để phân biệt với các đối tượng khác (kể cả đối tượng cùng loại). Một đối tượng cụ thể có thể là một đối tượng duy nhất (không có đối tượng thứ hai). Ví dụ: cổ vật có giá trị, tranh cổ nổi tiếng,…

Đồ vật được nhận biết là đồ vật đồng nhất, có dấu hiệu riêng hoặc dấu hiệu do con người tạo ra, như đánh dấu đồ đạc bằng các ký hiệu khác nhau, đặt thức ăn trong các đồ dùng khác nhau…

Trong giao dịch dân sự, việc phân chia tài sản thành vật giống nhau, vật cụ thể có ý nghĩa rất quan trọng để xác định đúng đối tượng của yêu cầu dân sự. Nếu là đối tượng cùng loại thì chúng có thể thay thế cho nhau, chẳng hạn mất đối tượng này thì dùng đối tượng khác thay thế. Tuy nhiên, đối với đối tượng cụ thể, khi bên nợ giao đối tượng cụ thể thì phải giao đối tượng đó cho bên có quyền theo đúng thỏa thuận. Nếu đối tượng quy định không còn thì phải bồi thường.

2.5. Đồng bộ hóa đối tượng:

Điều 114 BLDS 2015 quy định về thống nhất như sau:

“Đối tượng đồng bộ là đối tượng bao gồm các bộ phận hoặc các bộ phận ăn khớp với nhau và có quan hệ với nhau để tạo thành một tổng thể. Nếu thiếu một bộ phận hoặc bộ phận hoặc có bộ phận hoặc bộ phận không đúng thì kiểu loại không được Sử dụng hoặc làm giảm giá trị sử dụng của nó.

Khi thực hiện nghĩa vụ chuyển giao đối tượng đồng bộ phải chuyển giao toàn bộ bộ phận, bộ phận, trừ trường hợp có thoả thuận khác. “

Theo đó, đồ vật đồng bộ được hiểu là tập hợp các đồ vật có mối liên hệ với nhau để có sự hoàn chỉnh về công năng, mục đích sử dụng, giá trị thẩm mỹ khi sử dụng… Ví dụ: bộ tứ giác, bộ quần áo, bộ bàn và một cái ghế…

Sự liên kết của các đối tượng là các đối tượng có mối liên hệ với nhau trở thành một thể thống nhất, nếu thiếu một bộ phận, bộ phận hoặc có bộ phận, bộ phận không đúng quy cách, chủng loại thì không sử dụng được quy cách hoặc giá trị sử dụng của mặt hàng bị giảm đi.

Về nguyên tắc, đối tượng đồng bộ là một thể thống nhất trong giao dịch dân sự. Vì vậy, khi chuyển giao đối tượng đồng thời, bên mắc nợ phải chuyển giao toàn bộ thành phần đối tượng cho bên có quyền theo thỏa thuận. Nếu thiếu một trong các bộ phận của đối tượng hoặc mẫu mã, đặc điểm kỹ thuật của các bộ phận không khớp nhau thì nghĩa vụ giao đối tượng chưa được thực hiện và bên vi phạm phải chịu trách nhiệm pháp lý theo quy định của pháp luật. Theo như bản hợp đồng.

Nguồn: https://firstreal.com.vn
Danh mục: Tài Chính

Related Posts

Mức phạt tiền thuế chậm nộp? Cách tính và cách hạch toán?

cách tính tiền chậm nộp thuế gtgt 2021

Bảng giá bảo dưỡng xe máy Honda mất bao nhiêu tiền – Giá mùa tết

thay phốt xe máy bao nhiêu tiền

Cách viết công văn xin giảm tiền thuê văn phòng chuẩn chỉnh từ A-Z

công văn xin miễn giảm tiền thuê mặt bằng

Mất tiền trong tài khoản ngay sau cuộc gọi của “nhân viên ngân hàng”

techcombank làm mất tiền của khách

Kết quả xổ số Tiền Giang hôm nay ngày 9 tháng 1 năm 2022

kqxs tiền giang 9/1/2022

Thay màn hình Oppo A5s giá bao nhiêu tiền? Bảng giá

thay màn hình oppo a5s hết bao nhiêu tiền