“Rút tiền về nhà
Đừng mang những lo lắng của bạn trở lại…”.
(trích lời bài hát “Trả lại tiền cho mẹ”)
“Tôi đã 40 tuổi nhưng lần nào về thăm mẹ cũng dẫn mẹ đi ăn món này món kia, khi về mẹ vẫn rất vui vẻ, không có chuyện mang tiền về cho làm mẹ vui.
p>
Bản thân tôi. Nếu con tôi sau này mang tiền cho tôi, tôi sẽ cảm thấy rất… lo lắng cho nó. Tôi dám tin rằng 80% cha mẹ trên đời này không mong con cái mang tiền về.
Chỉ cần bạn sống tốt, có ích, an toàn và hạnh phúc thì mẹ bạn sẽ hạnh phúc hơn rất nhiều so với tiền bạc. “
p>
Tôi không muốn bàn về ca từ của bài hát, chỉ biết rằng nó đã là một bản hit và được coi là một hiện tượng của nhiều bạn trẻ. Càng nghe bài hát này, tôi càng muốn kể câu chuyện của mình…
Xem Thêm : SIGIL Học Tập May Mắn, Học Giỏi, Tình Yêu, Tiền Bạc, Cuộc Sống 2022 – Nào Tốt Nhất
Tết Xuân đang cận kề. Tôi đang lúi húi hái vài bông lan, chợt ngẩng đầu nhìn sang bên kia đường, tôi chết lặng!
Có một người bán hàng nhỏ ở đằng kia. Đủ loại món ăn xanh đỏ bày la liệt trên vỉa hè, có chuột, có voi… Vị “thủ quỹ” cứ bày vải thiều, tung tăng cho các con vật nhỏ chào mời khách.
Nhưng đó không phải là điều khiến tôi chú ý. Bên cạnh anh, một cậu bé khoảng 4 tuổi, gầy gò và kém may mắn, lặng lẽ ngồi xổm nhai chiếc bánh mì rỗng tuếch, không màng gì đến dòng xe cộ đông đúc và “vô cảm” với những món đồ chơi tung tăng xung quanh mình. .
Đứa trẻ đó trông giống tôi bốn mươi năm trước! Khi đó, tôi thường cùng mẹ mua đồ rồi bán lại.
Mẹ đi mua hàng ở đâu, mặc gì cũng được, mẹ để lại cho một bịch gạo nếp, hay một viên phấn để ngồi vẽ ngoằn ngoèo, muốn gì cũng được! Nhưng trước đây, việc dụ dỗ và bắt cóc trẻ em rất hiếm. Chỉ cần hỏi người phụ nữ bán hàng gần đó để xử lý nó.
Tôi còn nhỏ, nhưng tôi cũng cảm nhận được rằng mẹ tôi phải chăm sóc các em tôi rất vất vả. Làm sao dám quấy rầy, không dám khóc. Thật tuyệt khi được đi cùng mẹ.
Tôi thích nhất là đi xe buýt liên tỉnh. Vài ao cá, những cánh đồng xanh, những cô gái trẻ, những đàn cò trắng bay ngang… vụt qua.
Và tôi ghét phải đợi mẹ đến lấy! Cảnh cố định, chỉ có người và xe! Ngồi đó một mình, gầy, nhưng chịu được.
Dựa vào bàn tay của mẹ, bốn anh em tôi từng bước được ăn học đến nơi đến chốn để có được tấm bằng trong tay để xin việc làm và bước vào đời. Lần đầu tiên tôi lên Sài Gòn học, mẹ tôi rất lo lắng. Tháng sau, mẹ nhường nhà cho bố tôi rồi đi theo. Hãy sẵn sàng chăm sóc anh chị em của bạn cũng đang học tập tại đây.
Kỳ lạ thay, sau vài ngày cô ấy đã có “công việc” rồi. Sáng sớm, chị đổ những mẻ thạch vào những chiếc khuôn ngộ nghĩnh rồi đem ra chợ bán… “Làm gì sai cũng tiếc, làm gì cũng thấy tiếc. Chỉ sợ làm sai thôi”, chị thường kể. nói.
Xem Thêm : Số Các Số Có 5 Chữ Số Khác Nhau Chia Hết Cho Cả 2 Và 5
May mà bạn bè không ai nói mẹ tôi lúc đó bán hàng rong, cũng không ai bắt đi xin giấy khám sức khỏe, có tỉnh thỉnh thoảng đề nghị không xin giấy khám sức khỏe.
p>
Thế là những chuyến buôn, những mâm thạch… giúp anh em tôi không phải bỏ học. Không ai phiền lòng, khó xử với bạn bè khi mẹ gọi đi chợ giúp. Đây là những khoản lợi nhuận “sạch”, không phải do lừa đảo, tham lam ích kỷ…
Cậu bé bên đường đột nhiên ngừng nhai bánh mì và nhìn tôi chằm chằm khi tôi đi ngang qua. Khi tôi ngồi trước con vật, mắt nó sáng lên. “Năm lăm nghìn một đấy anh!”, mẹ khoe.
Mẹ anh lục túi, phải chạy đi đổi tờ 500.000 đồng. Cậu bé cũng đang ngồi bên cạnh với ổ bánh mì và một đống đồ chơi trên tay. Tôi vội đưa cho nó tờ 20.000 đồng và chỉ vào xe bánh bao, chỉ thấy nó tủm tỉm cười.
Anh nhìn xe bánh bao, rồi nhìn những quầy hàng khác, rồi nhìn xuống hóa đơn. Mai mốt nó lại gặm bánh mì mà mẹ nó vẫn chạy ăn với mẹ hàng rong mỗi bữa!
Không biết lớn lên và nổi tiếng từ bao giờ, anh mới dám kể cho chúng tôi nghe ngày xưa anh cùng mẹ đi bán hàng. Có lẽ vì “Ba mùa đông” mà anh không cho mẹ đi bán, để khỏi mất mặt người này người kia.
Và sẽ yêu cầu trả lại tiền cho mẹ cô ấy để cô ấy không muốn có bất cứ điều gì đáng xấu hổ. Dù sao thì tất cả những gì tôi biết là nhờ có tên khốn đó mà nó đang lớn lên từng ngày.
Những con thú đồ chơi vẫn nhảy múa vô cảm. Cách đó không xa, thị trường Tết Nguyên đán sẽ sớm bắt đầu sôi động.
Tôi biết rằng mẹ tôi không bao giờ cần tiền của tôi. Yêu anh thì anh vui, không yêu thì anh buồn, vậy thôi. Mẹ chỉ mong tôi và anh chị em nên người.
Nguồn: https://firstreal.com.vn
Danh mục: Tài Chính